Phố đèn đỏ ở Pleiku, Gia Lai qua lời kể người trong cuộc – Cập Nhật Mới

Cùng INF LaGi xem nội dung bài viết Phố đèn đỏ ở Pleiku, Gia Lai qua lời kể người trong cuộc. nội dung bài viết sẽ tiến hành giải đáp ngay dưới đây mời các bạn cùng theo dõi.

Không chịu nổi cảnh mỗi ngày phải tiếp đón hàng chục khách làng chơi, thiếu nữ 17 tuổi rủ bạn bỏ trốn về quê. “Tú bà” cùng nhóm “giang hồ” đã vượt chặng đường 700 km tìm về tận nhà thiếu nữ để bắt cóc, ép quay lại “làm việc”.

Trên đường trở về, nhóm bắt cóc bị cảnh sát bắt. Một đường dây cung cấp gái mại dâm tuổi vị thành niên ở Pleiku hé lộ qua lời kể của nạn nhân.

Phố đèn đỏ ở Pleiku – Lời kể của người trong cuộc

Cuộc rượt đuổi như phim hành động

Thượng tá Nguyễn Hoàng Phi, Trưởng Công an huyện Phụng Hiệp cho biết, khoảng 20h ngày 19/6/2013, trực ban công an huyện nhận được điện thoại từ người dân báo tin khẩn cấp: Gần nhà nghỉ Thảo Nguyên trên quốc lộ 61 (đoạn qua ấp 1, xã Thạnh Hoà, huyện Phụng Hiệp) nghi vấn vừa xảy ra một vụ bắt cóc.

Phố đèn đỏ ở Pleiku, Gia Lai qua lời kể người trong cuộc

Nạn nhân kể lại những ngày kinh hoàng trong “tổ quỷ”.

Phán đoán đây là vụ việc nghiêm trọng, thượng tá Phi chỉ đạo lực lượng cảnh sát 113 phối hợp với cảnh sát giao thông huyện nhanh chóng vào cuộc. Rà soát nhanh thông tin, công an phát hiện chiếc xe có dấu hiệu bắt cóc mang biển kiểm soát 81A-033.29, đang chạy với tốc độ kinh hoàng theo hướng Cần Thơ. Trinh sát lập tức lên xe truy đuổi.

Biết lực lượng công an đang bám theo đuôi, đối tượng điều khiển xe tỏ ra ngoan cố, tăng tốc độ. Sợ nguy hiểm đến người dân đang lưu thông trên đường, xe trinh sát khéo léo bám đuổi, chờ thời cơ tăng tốc.

Hết đoạn đường đông dân cư, đến cầu Hưng Lợi, đoạn chuẩn bị đến đường dẫn cầu Cần Thơ, xe trinh sát đột ngột tăng tốc, khống chế xe có nghi vấn.

Khi các đối tượng bị kiểm tra hành chính, chúng vẫn ngoan cố nói không vi phạm, đang trên đường về nhà sau chuyến du lịch. Tuy nhiên, sắc mặt hai thiếu nữ trên xe có vẻ khác lạ, một trong hai em bất ngờ khóc òa, nước mắt ròng ròng vì sợ sệt.

Một trinh sát kéo cô gái ra góc khuất hỏi chuyện, tức thì cô gái nức nở: “Các chú đưa cháu về đồn đi, ở đây chúng giết cháu mất. Cháu bị bọn chúng bắt cóc. Chúng doạ nếu nói ra sẽ giết cháu”.

Lập tức, những người có liên quan bị giải về đồn công an huyện Phụng Hiệp trong đêm.

Tại cơ quan công an, các đối tượng khai nhận chủ mưu trong vụ án là Trần Thị Hoài (SN 1981, ngụ đường Phạm Ngũ Lão, phường Trà Bá, TP PLeiku, Gia Lai) là chủ một xóm trọ trên đường Phan Đình Phùng, chuyên cung cấp gái mại dâm.

Trước đó, Hoài kể với chồng là Phạm Hồng Tuấn (biệt danh Tuấn lùn, SN 1977) việc hai nữ tiếp viên Võ Thị B.V. (SN 1996, ngụ xã Thạnh Hoà, huyện Phụng Hiệp) và Trịnh Thị M.D. (SN 1996, ngụ phường Xuân Khánh, TP Buôn Mê Thuật, Đắk Lắc) vừa bỏ trốn.

Chiều tối 19/6, vợ chồng Hoài cùng một số “dân anh chị” đánh xe đến Hậu Giang. Khoảng 20h, phát hiện hai cô gái đang đi bộ trên quốc lộ 61, chúng áp sát, rút roi điện chích các cô để khống chế, khiêng hai nạn nhân lên xe ô tô. Rất may, hành vi của nhóm bắt cóc bị một số người đi đường phát hiện, báo cho công an.

Những ngày đen tối của thôn nữ lầm lỡ

Nhà nạn nhân Võ Thị B.V. ở một hẻm nhỏ thuộc xã Thạnh Hoà. Người dân địa phương xôn xao chuyện cô gái bị bắt cóc. Dân làng tưởng hơn một năm qua cô gái đi bán cà phê hay tiếp viên nhà hàng, không tin các cô bị ép đi làm “gái gọi”, bị ép bán dâm cho khách làng chơi.

Tiếp chuyện khách, nạn nhân tỏ ra hoạt bát, ăn nói lưu loát. Em cho biết, học xong lớp 9 thì xin mẹ đi học cắt tóc ở một tiệm gần nhà. Khoảng một tháng sau, người quen giới thiệu lên làm nhân viên nhà hàng ở Pleiku nhưng em nói dối mẹ là lên Sài Gòn học làm tóc để được đồng ý.

Phố đèn đỏ ở Pleiku, Gia Lai qua lời kể người trong cuộc

Người cha phân trần cảnh nghèo, ít học nên không lo được cho con cái đầy đủ

Lên đến Pleiku, công việc không như lời giới thiệu ban đầu, em bị đẩy vào một động chứa mại dâm. Được bà chủ và mấy chị trong nghề mô tả về cuộc sống xa hoa, nhiều tiền, thôn nữ nhẹ dạ đồng ý làm nghề bán dâm.

Trong “ổ nhền nhện” này còn có khoảng 20 cô gái tuổi từ 13 – 20, đều là gái mại dâm, sẵn sàng đi khách theo yêu cầu của bà chủ.

Hàng tháng tiền thuê trọ mỗi người là 600 ngàn đồng. Các cô gái ăn cơm tại ổ mại dâm, do chính tay Hoài nấu nướng. Tiền cơm mỗi ngày là 50 ngàn, tiền lãi 10 ngàn, cuối tháng trả một lần. Dãy nhà trọ này được lắp đặt máy ghi hình, có hai “bảo kê” theo dõi 24/24h.

Những tiếp viên này thức dậy từ 11h, sau đó chịu sự điều động của “tú bà”, đi bán dâm ở các nhà nghỉ, khách sạn. Để nhân viên thuận tiện di chuyển làm việc, bà chủ mua xe máy cho các cô gái thuê. Mỗi ngày V. phải trả cho bà chủ 300 nghìn đồng tiền thuê xe máy.

Nạn nhân cho biết, mỗi ngày em phải tiếp ít nhất 10 khách làng chơi, hôm nhiều nhất lên đến… 30 khách. “Từ 11h bọn em dậy. Khách có yêu cầu gọi điện đến bà chủ thông báo địa điểm, khách sạn, rồi bà điều động bọn em đến phục vụ khách”, V. nói.

Cuộc đào thoát khỏi “tổ quỷ” của thôn nữ

Nạn nhân tố cáo đối tượng Hoài: Giá mỗi lượt “đi khách” từ 300 nghìn đồng trở lên, mỗi cô gái được nhận 200 nghìn/lượt, bà chủ nhận 100 nghìn. Tuy nhiên, để ăn chặn tiền của nhân viên, bà chủ nghĩ ra đủ chiêu trò.

Mới đây, Hoài cho một số nhân viên đi Sài Gòn chơi, rồi gán nợ cho họ mỗi người 12 triệu đồng. Cộng với nợ tiền ăn, tiền thuê xe máy hàng ngày, tiền ứng trước khi mới vào, số nợ mà V. phải trả cho “má mì” lên đến mấy chục triệu.

Không chịu được cảnh ngày nào cũng tiếp hàng chục khách làng chơi, liên tục bị bà chủ ăn chặn, bảo kê đánh đập nên V. bàn với người bạn cùng làm tên D. bỏ trốn.

Tối 1/6, hai người lẻn ra khỏi phòng, chạy ra ngoài đường rồi nhanh chóng lên taxi. Đi được một đoạn, hai em thuê một chiếc xe bảy chỗ, về ngay Hậu Giang trong đêm. “Em không ngờ sau đó họ lại tìm đến nhà rồi bắt em và bạn. May có mấy chú công an, nếu không chúng em chết chắc”, nạn nhân kinh hãi nói.

Sau khi sự việc xảy ra, một số người địa phương thầm trách vợ chồng ông lơ là trong việc quản lý con cái. Đứa con gái mới lớn đi biệt tăm hơn một năm nay, chỉ liên lạc về nhà qua điện thoại, Tết con không về cũng không tìm kiếm giục giã. Vẫn biết cách giáo dục, nuôi dưỡng con cái như vậy đã khiến mấy đứa trẻ chưa lớn dễ hư hỏng, dễ bị kẻ xấu lợi dụng, nhưng người cha cũng phân trần: Cảnh nghèo, lại ít học, đâu biết ngoài đời nhiều cạm bẫy thế.

Những nhà nghỉ, quán cà phê, karaoke biến tướng trá hình đã len lỏi trong từng con đường, ngõ hẻm làng văn hóa Plei Kép (TP. Pleiku, Gia Lai) làm mất đi hình ảnh của một buôn làng Tây Nguyên.

Trước kia, nhắc đến Plei Kép là người ta sẽ nghĩ ngay đến những đội cồng chiêng giàu bản sắc dân tộc, là niềm tự hào của những người con Phố núi. Nhưng Plei Kép bây giờ, lại mang một ý nghĩa khác, rất đáng buồn.

 Một lần tôi tình cờ đi qua đường Nguyễn Thị Định, Plei Kép, phường Đống Đa (TP. Pleiku) khi trời đã nhá nhem tối. Nhà cửa, hàng quán thì nhiều nhưng quán nào cũng mập mờ, huyền ảo. Lạ hơn, cứ ở cổng mỗi quán cà phê lại có một người phụ nữ đứng vẫy tay mời khách như ở các quán ăn. “Vô đây luôn đi em, đi nhiều tốn xăng mà ở đâu cũng vậy à”. Thấy tôi ngẩn ngơ không hiểu, ông anh họ ngồi sau giải thích: “Lâu không về Pleiku cậu không biết rồi, “gà” đó, thích thì vô thử”. Bản tính tò mò, tôi cho xe đi chậm lại thì ngay lập tức một người phụ nữ lao ra trước xe dang hai tay ra niềm nở: “Vô đây đi em chứ đi đâu cho xa”.

 Chúng tôi đi tìm cà phê để uống thật nhưng cũng không thoát khỏi “động yêu”. Ngó thấy quán cà phê-karaoke… trên đường Nguyễn Thị Định đèn điện sáng trưng nên bèn cho xe vào. Vừa ngỏ ý muốn đến uống cà phê, bà chủ quán đã đon đả dắt tay chúng tôi qua cái ngách nhỏ bên hông nhà, xuyên qua một hàng cây và rồi mới đến… “thiên đường”. “Thiên đường” theo lời quảng cáo của bà chủ ở đây là 10 cái chòi nhỏ bằng tre nứa, mái lợp tôn, xếp thành hai dãy song song với những chậu dừa nước um tùm ở giữa. Cả khu “thiên đường” tối om, chỉ lay lắt ánh đèn lồng hắt ra từ những cái chòi đang có khách. Trong chòi được bài trí khá đơn giản gồm một băng ghế sô pha dài chừng mét rưỡi, một chiếc bàn nhỏ và một bóng đèn lồng to bằng quả cam. Cái ánh sáng mập mờ này khiến tôi nghi ngờ có vẻ… “cà phê sờ soạng” mà tôi đã từng được nghe. Khi đã sắp xếp cho chúng tôi an vị, bà chủ hỏi: “Hai em uống gì? cà phê thì 15 ngàn đồng một ly, một em thì 100 ngàn đồng…”.

Tôi tỏ vẻ ngơ ngác, bà chủ tiếp lời: “Có một trăm ngàn  đồng rồi em muốn làm gì nó thì làm, từ A đến… gần Z mỏi tay thì thôi; còn muốn có Z thì em thỏa thuận với nó. Chỗ chị như trung tâm giải trí, gì cũng có, các em vào đây xả hơi là đúng chỗ rồi đó”. Bỏ lại chúng tôi với ngọn đèn mờ ảo, bà chủ đi lấy cà phê và không quên gọi “hàng” đến. Bỗng ở căn chòi đối diện, phát ra tiếng rên rỉ, cười nói khúc khích của đôi trai gái. Bất giác tôi nhận ra rằng, vậy đích thị rồi!

Không chỉ ở đường Nguyễn Thị Định, thực trạng đáng buồn trên còn hiện diện ở đường Mai Thúc Loan, đường Lê Đại Hành- phường Đống Đa, TP. Pleiku. Gái bán dâm và các chủ chứa mời chào khách tỏ ra khá lộ liễu, không kiêng dè bất kỳ đối tượng nào. Các cơ quan tính năng đã truy quét, “làm sạch” liên tục nhưng vẫn chưa diệt được tận gốc các chủ chứa. Gần đây nhất, vào lúc 21 giờ 45 phút ngày 20-3-2011, tổ tuần tra Công an phường Đống Đa đã bắt 2 đối tượng gái bán dâm… nhưng đó mới chỉ là một phần nổi trong tảng băng chìm.

https://baogialai.com.vn/channel/1602/201106/can-canh-ca-phe-den-mo-pho-nui-2078647/index.htm

http://giadinh.net.vn/phap-luat/co-gai-bi-ep-chieu-30-khachngay-ke-ve-dong-quy-pho-nui-20130708031433745.htm



Trên đây là thông tin giải đáp thắc mắc:”Phố đèn đỏ ở Pleiku, Gia Lai qua lời kể người trong cuộc” . Hy vọng đã giúp bạn đọc hiểu thêm về vấn đề này.

Nguồn: Phố đèn đỏ ở Pleiku, Gia Lai qua lời kể người trong cuộc – VNTRIP

Từ Khóa: Phố đèn đỏ ở Pleiku, Gia Lai qua lời kể người trong cuộc , Phố đèn đỏ ở Pleiku, Gia Lai qua lời kể người trong cuộc

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *